NHỮNG CHUYỆN MÀ SAU 25 TUỔI TÔI MỚI HIỂU:
VỀ CÔNG VIỆC
1. Ở nơi làm việc, không tồn tại cái gọi là "không thể thay thế", chúng ta chỉ có thể không ngừng nâng cao năng lực làm việc của mình, để bản thân bị đào thải muộn một chút.
Mặc dù chúng ta thường hay nhấn mạnh cái gọi là "không thể bị thay thế", nhưng trên thực tế, ai cũng đều có khả năng bị người khác thay thế cả. Đi làm lâu rồi, bạn sẽ phát hiện ra, thứ bạn biết, người khác cũng biết, thứ bạn không biết, người khác vẫn biết, đừng quá kiêu ngạo cho rằng mình giỏi giang tới đâu, cũng không cần phải thấy bản thân mình vô dụng.
2. Người khác không có nghĩa vụ phải dạy bạn cái này cái kia. Cấp trên không có nghĩa vụ phải dạy bạn, học được hay không là bản lĩnh của mình, kiếm được tiền thì nó cũng sẽ vào túi của mình chứ không phải túi của người khác. Quy sự ngu ngốc, vô tri của mình về thành trách nhiệm của người khác, nó chỉ nói lên một điều rằng bạn không biết tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của chính mình.
Năng lực trao đổi công việc, quản lý cảm xúc, nghiệp vụ cốt lõi… tất cả đều phải tự mình chủ động đi tìm tòi, học hỏi, người khác cũng chẳng có nhiều thời gian, cuộc sống mà, ai chẳng bận rộn.
3. Khóc cũng vô dụng, đáng yêu cũng chẳng được gì, chỉ xinh đẹp thôi là không đủ, bởi lẽ nếu không có giá trị, không có thực lực, người khác sẽ không chú ý tới bạn.
Trong công việc, có quá nhiều chuyện khiến bản thân có lúc phải cảm thấy suy sụp, nhưng tới cuối cùng, vẫn phải tự mình tiêu hóa hết.
4. Hoặc là nhịn hoặc là biến. Đây là nguyên tắc cốt cốt lõi trong công việc, nhận thức rõ được điều này, bạn sẽ bớt phàn nàn lại, thay vào đó nghĩ cách làm sao để nâng cao năng lực, kiếm nhiều tiền hơn.
5. Bất kể là nam hay nữ, có tiền hay không có tiền, kiếm nhiều hay kiếm ít, đều cần phải có cho mình một công việc, đó là lòng tự tôn cơ bản nhất của mỗi người. Có tiền rồi, thỉnh thoảng ở nhà chán quá không có việc gì làm thì đi ra ngoài kiếm cái gì đó giải khuây. Không tiền thì sống kiểu bức bối, muốn ra ngoài đi đây đi đó xem xem cũng chẳng có dũng khí mà đi.
VỀ TÌNH CẢM
1. Tình cảm là một bộ phận cần thiết trong cuộc sống của mỗi người, nhưng nó không phải là toàn bộ. Nếu không gặp được đối tượng thích hợp, vậy thì hãy đi tìm mục tiêu sống thích hợp, khiến mình trở nên tốt hơn.
2. Không phủ nhận toàn bộ quá khứ của một người, ép đối phương phải xóa bỏ đi hết những đoạn tình cảm trong quá khứ, trải nghiệm trong quá khứ cũng là một phần trong cuộc sống của mỗi người. Đây là thứ không thể xóa bỏ được, thay vì cứ mãi vấn vương vì nó, chi bằng tập trung sức lực đi "kinh doanh" cho tốt cái hiện tại, tạo ra những kí ức vui vẻ mới, đó mới là điều quan trọng.
Có bao nhiêu bạn trai/bạn gái thì đã sao? Người hiện tại của họ chẳng phải chính là mình ư? Nếu cứ quá để ý, chi bằng chia tay, việc gì phải tự chuốc mệt vào thân làm gì.
3. Càng lớn càng khó thích một người, đây là sự thật, không phải vì không còn tồn tại tình cảm đơn thuần nữa, mà là bởi bản thân không còn đơn thuần như trước kia nữa: vấn đề phải suy nghĩ nhiều hơn, tiêu chuẩn chọn người thương cũng cao hơn, không còn đơn nhất như xưa, không còn giống như khi còn trẻ, cứ thích là thích thôi. Vì vậy, không cần trách người khác, cũng không cần trách mình, bởi lẽ, chúng ta đều giống nhau.
4. Không cần vì người khác mà từ bỏ cuộc sống vốn có của mình. Người yêu bạn, sẽ luôn ủng hộ những việc mà bạn đang làm và muốn làm, người không yêu bạn, dù có hi sinh bao nhiêu cũng chẳng thay đổi được gì.
5. Một tình yêu trưởng thành, một cuộc hôn nhân hạnh phúc, nói về chuyện tiền bạc sẽ chẳng làm tổn thương hai bên, không dám nhắc tới chuyện tiền bạc mới là nguy cơ. Một mối quan hệ lành mạnh là mối quan hệ dám đường đường chính chính nói về chuyện tiền bạc, về tương lai, chứ không phải mập mờ, luôn tìm cớ để trốn tránh.
VỀ CUỘC SỐNG
1. Không biết nói điều này có thừa thãi quá không, nhưng sức khỏe quả thực rất quan trọng, đặc biệt là sau khi đi làm, sau khi va vấp với cuộc sống, sau khi thực sự trưởng thành. Cố gắng đừng suốt ngày cắm mặt vào điện thoại, ngủ sớm dậy sớm. Đừng ngồi lì mãi một chỗ ở văn phòng, thỉnh thoảng đứng lên đi lại, vặn người, và nhớ, kịp thời giải tỏa căng thẳng áp lực, đừng cái gì cũng kìm nén, giữ nó ở trong lòng. Tâm lý có khỏe mạnh, cơ thể mới khỏe mạnh.
2. Người nhà thì ra cũng ngày một trở nên già hơn, cô đơn hơn, có thời gian, hãy về ở bên cạnh họ, nói chuyện với họ nhiều hơn.
3. Hình thành cho mình thói quen bôi kem chống nắng, nó quả thực hữu ích trong việc chống lão hóa.
4. Cha mẹ nuôi nấng chúng ta quả thực rất không dễ dàng gì, quan trọng là dù chúng ta có bình thường tới đâu, có không nổi bật tới đâu thì họ vẫn luôn yêu thương chúng ta nhất.
Nguồn: Sống Đẹp
8 NGHỆ THUẬT SỐNG CỦA NGƯỜI TRÍ TUỆ: CÓ TÂM ẮT CÓ TẦM
1. Thà giả ngốc một chút chứ đừng tự cho mình thông minh.
Có câu: "Tri thức làm người ta khiêm tốn, ng.u si làm người ta kiêu ngạo."
Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi ắt có người giỏi hơn. Trong đại dương tri thức, những gì bạn biết chỉ như một giọt nước nhỏ mà thôi. Thay vì tự thỏa mãn, tự kiêu ngạo với chút vốn liếng nhỏ của mình thì bạn phải học cách lắng nghe và tiếp thu thêm nhiều hơn nữa. Có đối mặt với những lời nhận xét, phê bình gay gắt thì cũng phải nghiêm túc mà chấp nhận.
2. Thà giả nghèo chứ đừng khoe khoang giàu sang
Phải nhớ rằng, cuộc sống càng giản đơn thì càng thanh thản. Sự phô trương hay khoe khoang hào nhoáng thường kéo theo nhiều mầm mống tai họa, thu hút nhiều kẻ tiểu nhân, kẻ nham hiểm thâm độc và ganh ghét bạn nhiều hơn.
Nghệ thuật sống của người thực sự thông minh là học được cách nhường nhịn và khiêm tốn. Nên nhớ rằng, hoa có thơm, ong bướm ắt tự tìm đến mà không cần quảng cáo rùm beng.
3. Thà bị lừa, còn hơn không dám tin một lần
Có lúc bạn sẽ thất vọng vì đặt lòng tin không đúng chỗ. Dẫu thế, đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản. Bất cứ lúc nào, bất kể điều gì có xảy ra, bạn hãy cứ trao tặng tấm lòng chân thành của mình. Trở ngại lớn nhất trong cuộc đời chính là nỗi lo sợ. Nếu bạn chỉ đắm chìm trong sự sợ hãi, sợ bị phản bội, sợ bị lừa dối… mà không mở lòng thì đồng thời, bạn cũng đang đóng lại các cánh cửa cơ hội tốt đẹp phía trước.
4. Thà khỏe mạnh, cũng không cần đến “công danh lợi lộc”
Nếu đặt hai thứ này lên bàn cân, chúng ta dễ dàng thấy được: Dù không có công danh lợi lộc, bạn vẫn có thể sống tốt. Nhưng nếu không có sức khỏe, bạn đánh mất tất cả chứ không chỉ là công danh lợi lộc. Do đó, sức khỏe mới là vốn liếng quan trọng nhất mà mỗi người phải trân trọng và ưu tiên hàng đầu.
5. Thà là người bình thường, cũng đừng “mua danh chuộc tiếng”
Người ta có câu: “Thà bị ghét vì sống thật với chính mình, còn hơn giả tạo để kẻ khác coi thường.”
Bản chất của việc mua danh chuộc tiếng chỉ là sự dối lừa, đem lại cho bạn thị phi và mệt mỏi. Lúc trước bạn vinh quang bao nhiêu thì sau khi sự thật bị phanh phui, bạn sẽ tủi hổ bấy nhiêu.
6. Thà rằng chịu thiệt, còn hơn chiếm món lợi nhỏ
Khổng Tử từng dạy học trò: “Chớ muốn mau, chớ thấy lợi nhỏ. Muốn mau thì không đạt, thấy lợi nhỏ thì việc lớn không thành.” Làm việc mà cầu mau chóng thì sẽ không thành công, không đạt được mục tiêu. Người ham muốn cái lợi nhỏ thì sẽ không làm thành được sự nghiệp lớn.
Đôi khi bạn gặp phải chuyện mà mang lại lợi ích cho bản thân mình dù chỉ là một ít nhưng cũng đủ làm bạn phân vân. Con người chúng ta không thể tránh khỏi được cám dỗ, chỉ thích hưởng lợi mà không muốn chịu thiệt dù chỉ một chút. Thế nhưng, phải hiểu rằng, đôi khi có thiệt mới là phúc, có lợi lại thành họa.
7. Thà thua một cách vinh quang, chứ đừng chỉ luôn thắng mãi
Bạn luôn cố gắng thắng mọi cuộc tranh cãi, nhưng bạn sẽ thua nhiều mối quan hệ. Đó chính là cái giá phải trả nếu bạn quá cố chấp vào chiến thắng.
Trong cuộc sống, thắng và thua có thể trở nên vô nghĩa với rất nhiều điều. Người thông minh luôn biết “đạo trung dung”, buông bỏ và nhường nhịn khi cần thiết để cân bằng mọi mối quan hệ xung quanh.
8. Thà chịu vất vả chứ đừng ham lạc thú
Ham muốn hưởng lạc trong một thời gian dài sẽ mài mòn ý chí, góc cạnh và sự đam mê của mỗi người. Bạn rất dễ đánh mất bản tính cũng như tâm linh của mình trong sự thoải mái. Thà rằng vất vả cần cù, chịu khó chịu khổ để tôi luyện cái chí, gìn giữ năng lực còn hơn.
Đừng toan tính khôn lỏi vì làm người, không có ai là ngốc cả.
Không phải kẻ khác chẳng biết toan tính thiệt hơn của bạn, họ chỉ không thèm nói mà thôi. Do đó, đừng tưởng ngoài đời ai cũng ngốc, chỉ có mình bạn là khôn. Thực ra, những chiêu trò khôn lỏi vặt vãnh của bạn, họ biết thừa và thầm cười trong lòng với nhau, chứ không ai chỉ ra cho bạn thấy. Đó mới là điều đáng sợ nhất.
Trên đời này, cái gì hỏng thì mình sửa. Sửa một ngày không được thì sửa 10 ngày, 10 ngày chưa được thì sửa 1 năm. Quan trọng là kết quả nhận về xứng đáng với thời gian và công sức của mình bỏ ra. Hôm nay bạn chỉ thay đổi một thói quen nhưng tương lai rất có thể sẽ gặt về một thành tựu lớn.
30 BÀI HỌC CỦA NGƯỜI DO THÁI GIÚP BẠN KHÔN NGOAN HƠN
1. Thời gian tốt nhất để trồng cây là vào 20 năm trước. Thời gian tốt thứ hai là ngay bây giờ.
2. Nếu không học tập, cho dù đi vạn dặm đường xa thì mãi vẫn chỉ là người đưa thư mà thôi.
3. Trên đời có 3 thứ không thể bị ai cướp mất: Đầu tiên là thức ăn đã vào trong dạ dày, hai là ước mơ đã ở trong lòng, ba là những kiến thức đã học trong đầu.
4. Một người chỉ ra sai sót của bạn chưa chắc đã là kẻ thù của bạn; một người luôn luôn ca ngợi bạn chưa hẳn đã là bạn của bạn.
5. Khi bạn khóc vì không có giày để đi, hãy nhìn những người không có chân.
6. Đừng sợ đi chậm. Chỉ sợ đứng yên.
7. Bông lúa càng nhiều hạt, đầu nó càng rủ xuống. Người giỏi thường hay khiêm tốn.
8. Phần lớn người ta thất bại không phải do họ không có khả năng, mà là vì ý chí không kiên định.
9. Ai cũng than vãn thiếu tiền, nhưng chả ai than thở thiếu trí khôn cả!
10. Đừng nói gì trừ khi bạn đã học được cách im lặng.
11. Một hành trình ngàn dặm cũng chỉ khởi đầu từ bước đi đầu tiên.
12. Nếu bạn bị vấp ngã, điều đó chưa chắc có nghĩa bạn đang đi sai đường.
13. Không có tình huống vô vọng, chỉ có giải pháp không chính xác.
14. Luôn luôn nhìn vào mặt tươi sáng của sự vật. Nếu không thấy, hãy đánh bóng cho đến khi nó tỏa sáng.
15. Đừng sợ rằng bạn không biết một cái gì đó. Hãy sợ rằng bạn không chịu tìm hiểu về nó.
16. Một khi bạn mắc một sai lầm, điều tốt nhất bạn có thể làm là cười vào nó.
17. Hầu như những loại hoa có màu trắng đều rất thơm, hoa có màu sắc đẹp đẽ thường không thơm. Người cũng vậy, càng mộc mạc giản dị, càng tỏa hương thơm từ bên trong.
18. Một người đàn ông có thể chuyển núi bắt đầu từ việc mang đi những viên đá nhỏ.
19. Ngủ trên gối êm không có nghĩa có giấc mơ đẹp.
20. Khi bồ câu kết bạn với quạ, mặc dù cánh của nó vẫn còn màu trắng, nhưng trái tim thì dần dần chuyển sang màu đen.
21. Lúc nào vô công rỗi nghề thì người ta sẽ làm những việc long trời lở đất.
22. Cái khuy áo đầu tiên sai, cái sau cùng khó mà chữa được.
23. Cười là loại mỹ phẩm rẻ nhất, vận động là loại y dược rẻ nhất, chào hỏi là loại chi phí giao tiếp rẻ nhất.
24. Hạnh phúc chỉ đến khi cánh cửa đã được mở.
25. Nếu bạn thực sự tài năng, thì bạn sẽ không sợ mình kém may mắn.
26. Kinh nghiệm giống như một chiếc lược mà cuộc đời chỉ ban tặng sau khi chúng ta đã mất hết cả tóc.
27. Một ngôi nhà nhỏ đầy ắp tiếng cười có giá trị hơn một cung điện đầy nước mắt.
28. Khi còn trẻ phải làm những việc bạn nên làm, thì khi về già mới có thể làm những việc bạn muốn làm.
29. Nếu bạn không thể xử lý những việc nhỏ, thì những việc lớn của bạn sẽ trở nên vô nghĩa.
30. Khi chúng ta đem hoa tặng cho người khác, thì người ngửi được mùi hương đầu tiên là chính chúng ta. Khi chúng ta nắm bùn ném vào người khác, thì người bị làm bẩn đầu tiên là bàn tay chúng ta.
15 CÂU NÓI NÊN GHI NHỚ ĐỂ TỒN TẠI TRONG XÃ HỘI
1. Không ăn những thứ có hại cho sức khỏe, không nói tâm sự trong lòng với người lạ, không hôn người không có khả năng.
2. Không ổn thì chia tay, thích thì mua, bắt đầu lại xem sao, mặc kệ họ, mặc kệ tôi, thường xuyên sử dụng năm nguyên tắc thô bạo này, có thể giải quyết được 80% muộn phiền của mình.
3. Khuôn mặt thực sự rất quan trọng, nếu bạn xinh đẹp cuộc sống chẳng khác nào phép màu.
4. Trước 25 tuổi phải học được phép cộng, thêm nhiều trải nghiệm, thêm sâu sắc. Sau 25 tuổi, phải học làm phép trừ, giảm bớt bốc đồng, giảm bớt thù địch.
5. Những thứ vô dụng, cho dù có rẻ thế nào cũng không mua. Người mình không yêu, dù có cô đơn thế nào, cũng không được ỷ lại.
6. Không để mất tiền oan, chi tiêu hợp lý.
7. Cuộc sống luôn có những va vấp, từ đó chúng ta mới học được cách trưởng thành.
8. Không bao giờ băn khoăn vì những điều chưa tới, hãy cố gắng hết mình, ngay cả với dự đoán xấu nhất, cứ làm cho tốt, không cần nghĩ đến chuyện về sau.
9. Khi bạn ốm đau, công việc chẳng quan tâm đến bạn đâu, người quan tâm đến bạn là bạn bè của bạn, đừng vì công việc mà xa cách với bạn bè.
10. Người mà bạn thích nên là động lực, chứ không phải là nỗi đau của bạn. Việc mà bạn thích, nên là năng lượng, chứ không phải là lo lắng bất an.
11. Nghèo thì có ở đầu đường cũng chẳng ai hỏi han, giàu dù có ở nơi thâm sơn cùng cốc cũng có người ghé thăm, khả năng kinh tế của bạn tỷ lệ thuận với quyền phát ngôn của bạn.
12. Đừng bao giờ ngừng học tập, đừng bao giờ tin rằng sau 25 tuổi thì việc học xuống dốc. Học hành là sự nghiệp cả đời, chỉ cần bạn chịu, bạn sẽ tiến bộ rất nhanh.
13. Trong công việc, không có sổ ghi công lao, chỉ có phiếu ghi thành tích. Chú ý nâng cao hiệu quả làm việc, chứ không phải là kéo dài thời gian làm việc.
14. Thoát nghèo quan trọng hơn thoát ế, nấu canh quan trọng hơn làm thơ, tay nghề quan trọng hơn đàn ông, nội tâm mạnh mẽ quan trọng hơn tất thảy mọi thứ!!!
15. Đừng để tính cách của bạn lớn hơn bản lĩnh của bạn, nếu bạn đúng, bạn không cần phải nổi cáu, nếu bạn sai, bạn không có tư cách nổi cáu.
KHIÊM TỐN, KHÔNG ĐƠN GIẢN CHỈ LÀ "NHƯỜNG NHỊN"!
Dân gian có câu ngạn ngữ: “Cúi đầu là bông lúa, ngẩng đầu là cỏ dại”.
Cây lúa càng chín hạt càng chắc, đầu sẽ rủ xuống; còn cỏ dại lúc nào cũng ngẩng đầu lên, thể hiện bản thân. Thế nhưng, ai cũng coi trọng bông lúa, chẳng mấy ai đoái hoài cỏ dại…
Trong cuộc sống, những khó khăn cũng giống như cái cửa, không thể nào mỗi cánh cửa đều vừa với cơ thể và chiều cao của chúng ta, chúng có thể sẽ thấp hơn hoặc chật hơn. Bậc trí giả hiểu được phải khom lưng, nghiêng người để qua; còn người cố chấp thì thường đụng phải tường, thậm chí toét đầu chảy máu.
Đó cũng chỉ là ví von, trong cuộc sống học được cách cúi đầu thật ra là một loại trí tuệ, muốn đứng trên thiên hạ, cũng cần luôn nhớ cách cúi đầu. Nho gia thời xưa, học sinh nhập học trước tiên phải khấu đầu bái sư; tín đồ Phật giáo đến đại điện phải làm lễ bái; cho dù giữa bạn bè với nhau, cũng phải học cúi đầu, biết khiêm tốn.
Con người sống cả đời đã không dễ dàng gì, ngọt bùi cay đắng, bi quan ly hợp, chúng ta đều phải sống thật tốt, sống cuộc đời mà mình mong muốn. Thay vì lấy lòng người khác, không bằng làm chính mình vui vẻ, có thể biến cuộc sống vất vả trở nên tràn ngập ý thơ, có thể giữ trái tim thâm tình giữa thế giới bạc tình bạc nghĩa, đó mới là bản lĩnh…
CÁCH SỐNG KHÁC NHAU, KẾT QUẢ SẼ KHÔNG GIỐNG NHAU
Nếu như cuộc sống của bạn lấy tiền tài làm trung tâm, bạn sẽ sống vô cùng khổ sở;
Nếu như cuộc sống của bạn lấy phụ nữ làm trung tâm, bạn sẽ sống vô cùng mệt mỏi;
Nếu như cuộc sống của bạn lấy tình yêu làm trung tâm, bạn sẽ sống vô cùng tổn thương;
Nếu như cuộc sống của bạn lấy so bì làm trung tâm, bạn sẽ rất buồn khổ;
Nếu như cuộc sống của bạn lấy tha thứ làm trung tâm, bạn sẽ rất hạnh phúc;
Nếu như cuộc sống của bạn lấy sự hài lòng làm trung tâm, bạn sẽ rất vui vẻ;
Nếu như cuộc sống của bạn lấy sự biết ơn làm trung tâm, bạn sẽ rất lương thiện.
Khi bạn thật sự nằm trên giường bệnh, bạn không thấy sợ gì hết. Nhưng lúc này, ai cũng sợ bạn: Bạn bè thân thích sợ bạn vay tiền; cha mẹ sợ bạn trị không hết bệnh; vợ/chồng sợ bạn liên lụy họ; lãnh đạo sợ bạn không thể trở về làm việc, tranh thủ tìm người khác thay bạn; bác sĩ sợ bạn không trả nổi viện phí, lúc nào cũng để ý xem đến khi nào bạn không còn tiền để ngừng chữa trị.
Đến lúc đó, tính nóng nảy hay sự kiêu ngạo cũng biến mất rồi. Cho nên, nhất định phải chăm sóc bản thân thật tốt, chẳng có cái gì là của mình cả, duy chỉ có thân thể là của mình, điều quan trọng nhất là khỏe mạnh, học được chăm sóc chính mình, yêu quý bản thân, cuộc sống thực tế và đáng trân trọng như thế đấy!
Khi bạn bị bệnh rồi, sẽ có rất nhiều người khuyên bạn “uống thuốc đi”. Nhưng thực sự được mấy người đi mua thuốc cho bạn? Khi bạn gặp khó khăn, sẽ có rất nhiều người nói “không sao đâu”. Nhưng có mấy ai thật sự đến giúp bạn? Đừng chỉ nghe lời nói, hãy xem hành động như thế nào. Thế giới này chưa bao giờ thiếu chuyện thú vị, bạn không tự cố gắng thì không ai mang đến cho bạn cuộc sống mà bạn mong muốn đâu.
Có một số việc nghĩ thông rồi, bạn sẽ hiểu rõ: Trên thế giới này, bạn chính là bạn. Đau nhức, là đau nhức chính bạn; mệt mỏi, là mệt mỏi chính bạn. Cho dù có người cảm thông, vậy thì sao, cuối cùng thu dọn tàn cuộc vẫn là bản thân mình.
Nên nhớ kỹ, có vài người bạn có thể mong đợi, nhưng không thể ỷ lại.
Luôn khuyên nhủ chính mình, hãy cố gắng, hãy kiên cường. Trời mưa trên mặt đất trơn trượt, tự mình ngã thì tự mình đứng dậy, mỗi người đều phải đi con đường của chính mình, có mệt hay không, chỉ có tự mình biết.
MỖI NGƯỜI ĐỀU TỰ LAU NƯỚC MẮT CỦA CHÍNH MÌNH, BẤT LUẬN AI ĐI NỮA CŨNG KHÔNG THỂ LÀM THAY BẠN...
Đừng vương vấn chuyện cũ không quên, đừng níu kéo những gì đã từng buông tay. Khi một người không để ý đến bạn, đừng buồn bã, mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, không ai có thể lúc nào cũng ở bên cạnh bạn.
Điều xấu hổ nhất là đánh giá quá cao vị trí của mình trong lòng người khác. Kỳ thực bạn nên biết, hèn mọn nhất là tình cảm, lạnh lẽo nhất là lòng người. Không thể giữ được người muốn đi, không thể gọi người giả bộ ngủ, và không thể lay chuyển được người không thích bạn.
Mỗi người đều nỗ lực vì một cuộc sống hoàn hảo. Nhưng mà, trên đời lại không có thứ gì tuyệt đối hoàn hảo. Mặt trời vừa lên đến đỉnh, lập tức sẽ ngả về Tây; trăng vừa tròn, lập tức sẽ khuyết. Kỳ thực, cảnh giới tốt nhất là hoa chưa nở rộ, trăng chưa tròn.
Biết cúi đầu, sẽ vĩnh viễn không va vào cửa; chịu nhượng bộ, sẽ vĩnh viễn không lui bước; người không mưu cầu nhiều, mới có thể có cảm giác thỏa mãn; người biết cảm ơn, mới có cảm giác hạnh phúc.
Một người nếu muốn thay đổi, phải học được cúi đầu trước những “khung cửa” thấp bé trên con đường nhân sinh. Có khi, chịu cúi đầu nhượng bộ cũng là một năng lực, nó không phải là tự ti, cũng không phải nhu nhược, mà là một sự sáng suốt. Có lẽ con đường nhân sinh của chúng ta sẽ càng thêm đặc sắc, năng lực của chúng ta sẽ càng thêm tiến bộ.
LÝ DO BẠN PHẢI CỐ GẮNG MỖI NGÀY
Ý nghĩa của cố gắng chính là: Đừng để lúc cha mẹ cần, bạn chẳng có gì ngoài nước mắt. Đừng để lúc con cái cần, bạn chẳng có gì ngoài hổ thẹn.
Đừng để lúc ngoảnh mặt lại nhìn quá khứ, ngoại trừ lãng phí thời gian bạn chẳng có gì cả. Đó chính là lí do bạn phải phấn đấu, nỗ lực đấy!
Không có ai theo bạn cả một đời, cho nên bạn phải có năng lực vui sống ở nơi đang sống, vui với việc mình làm. Sẽ không có ai giúp bạn cả một đời, cho nên bạn phải sẵn sàng tự lực.
Vấp ngã chính là cách tốt nhất để thêm vững vàng và trưởng thành hơn trong cuộc sống!
Đừng chỉ vì những khó khăn nhỏ đã vội vàng buông tay...
Yếu đuối chỉ khổ mình, hãy mạnh mẽ để vượt qua được mọi thứ, hãy đứng dậy làm một con người mới sau những tổn thương.
Chắc chắn, bạn sẽ có đau khổ, có buồn bã, có thất vọng nhưng sẽ trưởng thành hơn, chín chắn hơn và mạnh mẽ hơn.
Cuộc đời có thể quật ngã chúng ta, nhưng chúng ta có quyền lựa chọn để đứng dậy hay tiếp tục vấp ngã.
Hãy nhớ!
Sai thì sửa
Ngã thì đứng dậy
Không biết thì hỏi
Chứ không đi thì chẳng bao giờ tới...
--------------------------
Chia sẻ kiến thức mỗi ngày: bit.ly/kenhnguoitre
Nguồn: Sưu tầm
NẾU THỰC SỰ LÀ CỦA NHAU, TA SẼ KHÔNG CẦN VỘI VÃ
------------------
Yêu một người cũng giống như trồng một cái cây đợi ngày hái quả. Có người hăng hái chăm bẵm hàng ngày, nhưng khi quả vừa ra chưa kịp chín đã vội vàng ngắt khỏi cây, kết quả là chát đắng, không ăn được.
Hai người mới gặp nhau được một vài ngày, mặc dù rất có cảm tình, nhưng chưa kịp tìm hiểu xem đối phương thực chất là người ra sao, quan điểm sống của họ thế nào, thói quen của họ là gì, đã vội vã lao vào tình yêu, rồi không lâu lại không không còn là gì của nhau nữa.
Có những người mới gặp đã yêu chết đi sống lại, đến khi phải cùng quyết định một việc hệ trọng thì lại chợt nhận ra lẽ sống của mình và đối phương quá khác biệt, không thể dung hòa nổi. Kết quả vẫn phũ phàng.
Bởi vậy mới nói, người ta càng dễ dãi với tình yêu thì họ sẽ càng thất vọng vì tình yêu đó. Người ta thường bỏ qua việc tìm hiểu người khác thật kỹ càng rồi mới nhận lời ở bên.
Nên qua những tháng này mật ngọt họ mới choàng nhận ra rằng hóa ra đối phương không hề tốt đẹp như giây phút đầu, họ thậm chí còn chẳng hiểu nổi mình cần gì, nghĩ gì, không hiểu sao ngày xưa lại có thể yêu một kẻ hoàn toàn không thể tìm được sự đồng cảm như thế…
Yêu một người là một khoảnh khắc, nhưng để ở bên một người lại là cả một quá trình dài cất công tìm hiểu, dung hòa, thay đổi, nhường nhịn và cố gắng vì nhau. Bởi vậy, nếu có gặp một người khiến mình rất-là-thích, và may sao họ cũng có cảm tình với mình, thì ai ơi xin đừng yêu vội.
Hãy để cái cây mình trồng phát triển thật tự nhiên rồi đơm hoa kết trái. Chỉ cần đừng quá nài ép, đừng vì quá mong chờ, đừng vì quá sợ mất mà gán cho nhau hai chữ yêu thương khi tình chưa chín đủ, thì quả đó rồi sẽ là quả ngọt.
Còn nếu dễ dàng nhận lời yêu một người thì cũng sẽ dễ dàng rời xa một người. Yêu và rời xa quá nhiều người, rồi sẽ đến lúc trái tim mình chai sạn mà chẳng đủ tỉnh táo để nhận ra đâu là yêu thương thật lòng nữa.
Bởi vì nếu thực sự là của nhau, ta sẽ không cần vội vã.